“Một bản giao hưởng mới chiếm lấy tôi và bất cứ nơi nào tôi đến, tôi không nghĩ đến gì ngoài nó, nó phải có khả năng khuấy động thế giới và Chúa sẽ ban cho tôi điều đó”.
“Một bản giao hưởng mới chiếm lấy tôi và bất cứ nơi nào tôi đến, tôi không nghĩ đến gì ngoài nó, nó phải có khả năng khuấy động thế giới và Chúa sẽ ban cho tôi điều đó”.
Bản giao hưởng số 3 của Beethoven là một trong những tác phẩm có ý nghĩa quan trọng nhất trong lịch sử âm nhạc. Một tác phẩm mang tính cách mạng bị tác động do những bất ổn cá nhân và cả những biến động chính trị xã hội của thời đại.
Có lẽ tâm trạng tha hương buồn bã của Chopin phù hợp với các bản Dạ khúc – Nocturne, một thể loại nhạc gần như độc thoại nội tâm…
Giao hưởng số 7 của Beethoven được ghi nhận ngay tức thì sau khi ra đời, cả ở khía cạnh nghệ thuật lớn lao và khía cạnh được đại chúng yêu thích.
Các nhà soạn nhạc lớn nhất của thời kỳ Baroque đã phá vỡ nền tảng âm nhạc cũ và tạo ra một phong cách âm nhạc hoàn toàn mới, để lại nhiều kiệt tác cho hậu thế.
Giữa sự cùng kiệt của cái đói, cái lạnh và chết chóc ở Leningrad bị vây hãm, các buổi tập bản giao hưởng số 7 của Shostakovich vẫn diễn ra dưới sự chỉ huy của nhạc trưởng Karl Eliasberg.
F. Chopin đã sáng tạo ở nhiều thể loại âm nhạc khác nhau, nhưng có ý nghĩa nhất trong toàn bộ sự nghiệp nghệ thuật của ông vẫn là những tác phẩm viết cho đàn piano diễn tấu.
Một trong những bản serenade (dụ khúc, khúc nhạc chiều) phổ biến, được biết đến nhiều nhất trong lịch sử âm nhạc là bản Serenade của Franz Schubert, viết vào năm 1826.
Trong “Clair de lune” của Debussy, một bầu không khí huyền ảo được vẽ ra bằng những nốt nhạc phảng phất. Như thể có đôi cánh chim chấp chới trong một luồng không khí hòa trộn những ấn tượng lạc điệu.
Chỉ với ba bản sonata piano viết trong độ tuổi 20, sau đó không bao giờ viết tiếp nữa, Johannes Brahms đã báo hiệu sự xuất hiện của một thiên tài…