Từ một miền xa xôi đầy lửa khói

Từ một miền xa xôi đầy lửa khói

Từ một miền xa xôi đầy lửa khói
Anh trở về trong giấc mơ của tôi
Bộ quân phục còn ướt đẫm mồ hôi
Và bùn đất từ chiến trường nóng hổi…

Anh nhìn tôi, nghiêm trang trong nét mặt
Với bầu trời in đôi mắt biếc xanh
Một màu xanh của khát vọng hòa bình
Cho thế hệ chúng tôi đây ca hát…

Tôi không dám nhìn thẳng đôi mắt ấy
Vì sức nặng của những cuộc hành quân
Của đạn bom, của cái chết rất gần
Của muôn tiếng hô xung phong vang dậy…

Anh vô cùng quả cảm trong đấu tranh
Anh hi sinh, đó chính là anh sống
Trái tim tôi quặn đau vì ngọn sóng
Sao tôi quên anh, người lính vô danh…

Hãy trừng phạt tôi vì những phút ngã lòng
Vì những lời thở than mệt nhọc
Vì yếu hèn trong lo toan vặt vãnh
Khiến tôi quên anh, vâng, tôi đã quên anh…

Anh mỉm cười, độ lượng, hiền lành
Ấm lòng tôi giữa cõi đời ảo biến
Cuộc sống này vẫn là cuộc chiến
Khốc liệt vô cùng dưới vẻ ngoài bình yên…

Lần cuối cùng, trước khi tỉnh giấc
Hãy cho tôi nhìn đôi mắt anh
Bằng cái nhìn khao khát màu xanh
Của người lính dành cho người lính…

REDS BLOG

Tags: