Những mẩu chuyện vui về môi trường

Đọc những mẩu chuyện vui về môi trường dưới đây sẽ giúp chúng ta giảm stress, đồng thời ở một khía cạnh nào đó ta có thể áp dụng vào cuộc sống góp sức vào bảo vệ môi trường.

Những mẩu chuyện vui về môi trường

Dĩ vãng và môi trường

– Cậu nên biết rằng: “Nếu ta bắn vào dĩ vãng một phát súng lục, tương lai sẽ bắn trả ta bằng một quả đại bác”.
– Thế nếu tớ ném tặng vào dĩ vãng “một triệu đóa hoa hồng”?
– À! Thì… là… một lượng rác đáng kể đấy!

*

Nhiễm bố

Cô giáo hỏi một học sinh sau khi nộp bài tập về nhà:
– Sao bài văn tả con sông của em nghe ghê quá vậy?
– Em làm theo gợi ý của bố em mà cô.
– Bố em gợi ý kiểu gì lạ vậy?
– Cô thông cảm, bố em là phóng viên chuyên về môi trường mà.

*

Môi trường

Diễn thuyết về đề tài “hôn nhân và gia đình”, một diễn giả ví von:
– Gia đình ví như một môi trường tươi mát để chúng ta hít thở…
Một giọng nói cất lên từ hàng ghế thính giả:
– Như vậy là môi trường của tôi bị ô nhiễm rồi.

*

Hạn chế ô nhiễm

Giảng bài học về rừng, giáo viên hỏi học sinh:
– Để không phải hít thở thường xuyên nguồn không khí ngày càng ô nhiễm do nạn phá rừng thì theo em người ta phải động viên mọi người làm gì?
– Dạ, ta nên khuyên mọi người hạn chế hít thở ạ!

*

Khôn lỏi

Thằng bé 6 tuổi vừa đi học về đã chạy ù vào phòng tìm bố:
– Bố ơi, không khí là gì ạ?
– Không khí… không khí ở ngay trước mặt con đấy thôi – Ông bố tỏ ra lúng túng.
– A, con hiểu rồi. Thảo nào người ta nói con người sống được là nhờ có không khí. Bố, bố cho con xin 10.000 nghìn!
– ?!!

*

Biển Chết

Trong giờ địa, cô giáo hỏi học sinh:
– Đố các em, biển Chết nằm ở đâu?
– Thưa cô, ở nước ta ạ.
– Không chính xác.
– Đúng mà cô. Bố em bảo thế. Bố bảo: Cứ tình hình xả rác gây ô nhiễm như thế này thì chả mấy chốc biển nước mình cũng thành biển Chết thôi.

*

Cảnh và thơ

Phóng viên phỏng vấn một nhà thơ nọ:
– Xin ông cho biết là tại sao sống giữa một thành phố xô bồ, bon chen và bụi bặm như thế mà ông vẫn có thể “sản” ra được những vần thơ tuyệt diệu như thế ạ?
– Cứ đến khu phố tôi ở đi, chỉ cần vào những ngày mưa, cậu chịu khó ngồi nhìn ra “dòng sông” trước cửa là thơ nó cứ tuôn ra như suối ấy.

*

Phát hiện

– Theo tôi thì bà Huyện Thanh Quan là người đầu tiên phát hiện ra đích danh và chỉ ra thái độ hành vi… lén lút của lâm tặc.
– Dựa vào đâu mà ông kết luận như vậy?
– Này nhé, chẳng phải bà từng viết: “Lom khom dưới núi tiều vài chú” là gì?

*

Lời thề tin được

Tâm sự bên dòng kênh, chàng thủ thỉ:
– Tình yêu của anh dành cho em là mãi mãi…
Nàng:
– Mãi mãi như gì?
Chàng (bí quá nói liều):
– Mãi… mãi… như… rác trôi trên dòng kênh này… không bao giờ hết!
Nàng:
– Ôi, được rồi! Em tin.

Theo MOITRUONG.COM.VN

Tags: