Đánh Nga đến người Ukraina cuối cùng: Toan tính ngây thơ của người Mỹ

Người Mỹ đã làm gì sai? Hàng triệu người Ukraina “yêu nước” đã biến đi đâu? Người Mỹ đã nhầm quốc gia Ukraina được tạo ra trên giấy với một quốc gia thực sự.

Nga sẽ thua nếu đánh đến người Ukraina cuối cùng: Toan tính ngây thơ của người Mỹ

Khi quyết định dùng Ukraina để chống Nga, Mỹ ban đầu tin rằng Ukraina sẽ sụp đổ trong vòng vài tuần bởi chiến dịch quân sự quy mô lớn của Nga. Do đó, họ không hề có kế hoạch hỗ trợ quân sự cho Kiev ngay từ đầu. Washington dự định tập trung vào các biện pháp trừng phạt kinh tế và cô lập chính trị đối với Nga, họ tin rằng hai đòn đánh này sẽ đủ để buộc Moskva phải thất bại trong cuộc chiến với phương Tây trong vòng 6 tháng đến 1 năm. Nhưng rồi Mỹ nhanh chóng phát hiện ra rằng các biện pháp trừng phạt không hiệu quả như họ nghĩ, đồng thời họ cũng không thể cô lập chính trị đối với nước Nga. Không sao, thay vì tìm kiếm con đường hòa giải, họ lại quyết định đặt cược vào sự thất bại của Moskva trên chiến trường.

Giờ đây, Washington không còn tin vào “chiến thắng” này nữa và lại sốt sắng tìm kiếm một lối thoát, lúc thì đe dọa Nga bằng một cuộc chiến ở châu Âu, lúc thì thăm dò điều kiện về một thỏa thuận ngừng bắn với cái giá là sự nhượng bộ cho Nga một phần lãnh thổ của Ukraina… Tất cả những sai lầm nghiêm trọng này đã từng bước dẫn đến việc khiến Mỹ gần như mất hy vọng chiến thắng trong cuộc đối đầu toàn cầu.

Về lý thuyết, tính toán của Mỹ là đúng. Đầu tiên, người Mỹ phát hiện ra rằng Nga quyết định không chiến đấu với Ukraina theo kiểu Mỹ đã làm ở Nam Tư, Iraq và ở những quốc gia không may khác. Nga đã quyết định dùng Chiến dịch quân sự đặc biệt để hỗ trợ phe đối lập Ukraina, từ đó xây dựng một chế độ phù hợp, có thể thiết lập quan hệ bình thường với Moskva, loại bỏ mối đe dọa của NATO mà không phá hủy Ukraina. (Đây cũng chính là sai lầm tai hại của Moskva trong đánh giá tình hình từ đầu chiến dịch mà tôi đã viết trong một số bài trước kia).

Tất nhiên, Washington không mong đợi một món quà ý nghĩa như vậy, và rất vui vì điều đó. Kết quả là chế độ Zelensky có cơ hội triển khai lực lượng vũ trang, huy động, tạo ưu thế quân số lớn ở mặt trận và thậm chí còn tiến hành phản công vào nửa cuối năm 2022 ở một số khu vực nhất định của mặt trận. Người Mỹ đã có thời gian để vũ trang cho quân đội Ukraina. Khả năng kháng cự hiệu quả bất ngờ của Ukraina có thể bù đắp được cho thất bại của Mỹ trong kế hoạch tấn công về kinh tế, chính trị chống lại Nga.

Tại sao Mỹ lại quyết định đặt cược vào sự thất bại của Moskva trên chiến trường?

Thứ nhất, về lực lượng. Các tính toán đơn giản cho thấy rằng ở Ukraina có khoảng 40 triệu cư dân do chế độ Kiev kiểm soát khi bắt đầu Chiến dịch quân sự đặc biệt. Sau 1 tháng, dân số này giảm đi khoảng 10 triệu (các vùng lãnh thổ mới do Nga kiểm soát). Thông thường, việc huy động 10% tổng dân số của đất nước được coi là mức tối đa có thể. Người Mỹ ước tính tiềm năng huy động của Ukraina là khoảng 3 triệu người. (Các chính trị gia Ukraina thì tuyên bố họ có thể huy động 5-6 triệu người). Con số này là rất nhiều cho các điều kiện khi đó để có thể chiếm ưu thế trước quân đội Nga. Với những tính toán này, Ukraina sẽ có thể tạo ra ưu thế tổng thể về số lượng so với quân đội Nga ở mặt trận và duy trì nó trong ít nhất hai hoặc ba năm, đồng thời có thể tiến hành các hoạt động tấn công tích cực. Mỹ dự kiến ​​Nga sẽ buộc phải huy động ít nhất 2-3 triệu người. Không phải ngẫu nhiên mà những con số như vậy lại được tuyên bố ầm ĩ bởi truyền thông phương Tây.

Thứ hai, về vũ khí trang bị. Mỹ tin tưởng rằng với sự hỗ trợ không ngừng nghỉ của họ và các nước NATO, quân đội Ukraina sẽ được đảm bảo tối đa về trang bị, trong khi đó quân đội Nga sẽ nhanh chóng cạn kiệt vũ khí sau 6 tháng chiến đấu cường độ cao.

Vào năm 2022, dường như người Mỹ đã thành công. Nga bắt đầu huy động một phần trong tháng Chín. Vào thời điểm này, Ukraina đã trang bị vũ khí cho 700.000 người và có được ưu thế gấp 4-5 lần trên toàn mặt trận. Điều này giúp họ ngăn chặn cuộc tấn công của Nga, và ở một số nơi họ đã hực hiện thành công một số chiến dịch phản công, buộc người Nga phải chuyển sang phòng thủ.

Tuy nhiên, cho đến nay, sau hơn một năm chiến đấu, tổn thất của Ukraina ước tính vào khoảng 700 nghìn người (chết, mất tích, bị thương không thể khắc phục được…). Có lẽ ước tính này bị đánh giá hơi thấp, nhưng ngay cả khi chúng ta chấp nhận số liệu này thì đây đã là 20% tổng số có thể huy động. Nếu tốc độ tổn thất tiếp tục như vậy thì chỉ đến cuối năm nay, con số này sẽ đạt đến 30% nhân sự. Khi đó quân đội Ukraina sẽ bắt đầu mất khả năng chiến đấu nghiêm trọng. Theo đánh giá lạc quan nhất hiện nay, quân đội Ukraina chỉ còn khoảng 500 nghìn người, trong đó 350 nghìn người trực tiếp ở mặt trận. Phần còn lại được phân bổ gần như đồng đều giữa lực lượng dự bị chiến lược chuẩn bị cho cuộc phản công và quân đội bảo vệ biên giới Ukraina từ Blegorod đến Chernigov và xa hơn nữa, đến biên giới với Ba Lan.

Ngay cả khi tình trạng thiếu vũ khí đạn dược nghiêm trọng xuất hiện, Washington vẫn tin rằng điều chính yếu là sự hiện diện của con người. Việc thiếu thiết bị kỹ thuật sẽ được bù đắp bằng số lượng quân nhân. Nhân tiện, chiến dịch Bakhmut đã chỉ ra rằng về nguyên tắc, khái niệm này của họ cũng đúng. Nếu bạn có đủ lượng bia đỡ đạn và không tiếc khi ném vào lò lửa, thì bạn có thể cầm chân kẻ thù vượt trội về trang bị nhưng kém hơn về số lượng. Để hiểu cách Washington nhìn nhận về cuộc chiến này, bạn chỉ cần mở rộng quy mô Bakhmut ra toàn bộ mặt trận là được.

Vào đầu tháng 4, Zelensky đã ra lệnh huy động thêm 100.000 người, nhưng cho đến nay vẫn chưa có báo cáo nào về sự thành công của đợt huy động, quân đội Ukraina vẫn tiếp tục giảm về số lượng và chất lượng.

Người Mỹ đã làm gì sai? Hàng triệu người Ukraina “yêu nước” đã biến đi đâu? Người Mỹ đã nhầm quốc gia Ukraina được tạo ra trên giấy với một quốc gia thực sự. Ukraina của Maidan tự gọi mình là “quốc gia châu Âu” và coi “hội nhập châu Âu” là mục tiêu tối thượng, chứ không phải là xây dựng một nước Ukraina thịnh vượng của riêng họ. Chính mong muốn trở thành “người châu Âu” của người Ukraina đã khiến họ coi thường nhà nước của chính họ. Rốt cuộc, không ai cần nó. Hãy xem cách những người Ukraine “yêu nước”, những người đã tự mình hội nhập vào EU, khoe khoang về nơi ở mới của họ với những người chưa may mắn, đang phải ở lại Ukraina, bạn sẽ hiểu mọi chuyện.

Với sự khởi đầu của Chiến dịch quân sự đặc biệt, phương Tây đã mở cửa cho những người tị nạn Ukraina một cách thiếu suy nghĩ. Người Mỹ kỳ vọng rằng chỉ cần khoảng 2–3 triệu người di chuyển đến châu Âu sẽ tạo ra đủ áp lực thông tin để thuyết phục người châu Âu rằng có một “cuộc diệt chủng” đang diễn ra ở Ukraina. Và điều này nhanh chóng trở nên rõ ràng khi ít nhất 35% “người yêu nước” Ukraina đã tận dụng cơ hội rời khỏi Ukraina để tích hợp cá nhân vào châu Âu. Hóa ra, nếu vào đầu Chiến dịch quân sự đặc biệt, tiềm năng huy động của Ukraina được ước tính là 3 triệu người, thì sau này nó đã giảm xuống còn khoảng 1,5 triệu. Nếu chúng ta so sánh số lượng gần đúng của quân đội Ukraina hiện có và ước tính gần đúng về thiệt hại, thì hóa ra Ukraina đã huy động 1,2 triệu người. Tiềm năng huy động thực tế đã cạn kiệt. Nhìn chung, một “dân tộc non trẻ” không muốn bảo vệ nền độc lập, không muốn quyết tử vì đất nước mình. Chính vấn đề này đã góp phần quan trọng phá hủy mọi tính toán của Mỹ nhằm lôi kéo nước Nga vào cuộc chiến tiêu hao lâu dài. Bây giờ Washington đang phải thuyết phục người Ba Lan gây chiến với Nga. Nhưng điều thú vị là 30% số người Ba Lan được khảo sát đã tuyên bố rằng thay vì bảo vệ quê hương của họ, trong trường hợp xảy ra xung đột với Nga, họ sẽ di cư xa hơn sang EU.

Có lẽ Mỹ nên tính toán lại từ đầu. Xí xóa, đánh ván mới chăng?

Theo HÀ HUY THÀNH / NƯỚC NGA TRẺ FACEBOOK 

Tags: , ,