⠀
Sài Gòn năm 1991 qua 135 bức ảnh của Hans-Peter Grumpe
Cùng ngắm những hình ảnh thân thương về Sài Gòn năm 1991 được ghi lại qua ống kính của nhiếp ảnh gia người Đức Hans-Peter Grumpe.
>> Việt Nam đầu thập niên 1990 qua 1.600 bức ảnh của Hans-Peter Grumpe
Những ấn tượng đầu tiên về Sài Gòn
Khung cảnh nhìn từ máy bay ngay trước khi hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất.
Khung cảnh nhìn từ sân thượng của khách sạn Caravelle, nơi gặp gỡ nổi tiếng của các nhà báo quốc tế trong chiến tranh Việt Nam.
Đại lộ Lê Lợi và khách sạn Rex trứ danh nhìn từ khách sạn Caravelle.
Đường Đồng Khởi và khách sạn Continental nhìn từ khách sạn Caravelle, phía xa là nhà thờ Đức Bà.
Những địa điểm nổi tiếng ở Sài Gòn
Trụ sở UBND TP HCM, trước 1975 là Tòa Đô chánh Sài Gòn, được xây dựng theo phong cách kiến trúc thuộc địa Pháp (1901 – 1908).
Chùa Vĩnh Nghiêm được xây dựng năm 1971.
Nhà thờ Đức Bà, xây dựng năm 1883.
Chùa Giác Lâm được xây dựng năm 1744 và là một trong những ngôi chùa cổ nhất trong thành phố.
Hội trường Thống nhất, trước 1975 là Dinh Độc Lập, phủ tổng thống của chế độ Việt Nam Cộng hòa.
Những người thợ sửa tấm thảm trong Hội trường Thống nhất.
Tòa nhà Đại sứ quán Mỹ cũ, thập niên 1990 là một trụ sở của ngành dầu khí.
Khách sạn nổi trên sông Sài Gòn.
Tòa nhà Bưu điện Trung tâm.
Đường phố và giao thông
“Các đại lộ và đường phố được quy hoạch rất thoáng. Nhiều con đường được phủ xanh bằng cây cối. Tuy nhiên, giao thông rất hỗn loạn và hãi hùng đối với khách bộ hành (đến từ châu Âu), và lúc đầu tôi hầu như không có cách nào để qua đường… Vì vậy, tôi theo dõi người dân địa phương: họ chỉ việc bước ra đường, những chiếc xe sẽ tự tránh họ. Tôi đã bắt chước, và thành công!… Sau đó, tôi đã quá quen với việc qua đường kiểu này, đến mức tôi thử nó ở Đức sau khi về nước. Nhưng không thể được, nó chỉ khiến tôi bị ăn chửi” – Hans-Peter Grumpe.
Công trường Lam Sơn.
Bách hóa tổng hợp thành phố (thương xá TAX).
Pa-nô tranh cổ động trên đại lộ Lê Lợi.
“Nhiều bức ảnh được chụp khi tôi ngồi trên xích lô. Đi xích lô là cách rẻ nhất và thú vị nhất để khám phá thành phố. Nhiều lái xe xích lô có thể nói một chút tiếng Anh hoặc đã học tiếng Đức ở Đông Đức” – Hans-Peter Grumpe.
Khu vực chợ Bình Tây.
Nền kinh tế vỉa hè
“Trên lề đường, bạn sẽ tìm thấy vô số các quầy hàng nhỏ, quán ăn, tiệm sửa chữa xe đạp v..v..” – Hans-Peter Grumpe.
Dọc bờ sông Sài Gòn
“Sông Sài Gòn chảy qua gần trung tâm thành phố và những con tàu biển lớn cũng có thể vào đây. Ngoài ra còn có nhiều kênh rạch nhỏ, nơi người dân sống trên những căn nhà nhỏ tạm bợ. Biển nằm cách nơi đây khoảng 40 km” – Hans-Peter Grumpe.
Người dân đi đò sang Thủ Thiêm.
Khu vực bến Bạch Đằng.
Chợ Bến Thành
Chợ Bến Thành nằm tại Quận 1, được xem là một biểu tượng không chính thức của Thành phố Hồ Chí Minh. Nguyên thủy, chợ Bến Thành đã có từ trước khi người Pháp xâm chiếm Gia Định. Ban đầu, vị trí của chợ nằm bên bờ sông Bến Nghé, cạnh một bến sông gần thành Gia Định (bấy giờ là thành Quy, còn gọi là thành Bát Quái). Bến này dùng để cho hành khách vãng lai và quân nhân vào thành, vì vậy mới có tên gọi là Bến Thành, và khu chợ cũng có tên gọi là chợ Bến Thành.
Khu Chợ Lớn
Chợ Lớn là tên của khu vực đông người Hoa sinh sống nằm ven kênh Tẻ trải dài từ Quận 5 và Quận 6 ở Thành phố Hồ Chí Minh. Khu vực này trước kia lập thành một thành phố riêng biệt với Sài Gòn: Chợ Lớn. Trong những năm 1930-1950 do quá trình đô thị hóa, Sài Gòn và Chợ Lớn dần dần sáp nhập với nhau.
Chợ Bình Tây
Chợ Bình Tây là một ngôi chợ tại Quận 6, Thành phố Hồ Chí Minh, tọa lạc trong khu vực gọi là Chợ Lớn nên chính bản thân nó cũng thường được gọi không chính thức là chợ Lớn. Chợ này do một thương gia người Hoa là Quách Đàm (còn gọi là Thông Hiệp) bỏ tiền ra xây dựng vào năm 1928 rồi tặng cho chính quyền thành phố lúc bấy giờ. Đổi lại, ông chỉ xin được xây dựng thêm mấy dãy nhà phố xung quanh chợ và được đặt tượng mình giữa chợ khi mất. Chợ Bình Tây được xây dựng mang phong cách kiến trúc Á Đông nhưng ứng dụng những kỹ thuật hiện đại phương Tây đương thời và được đánh giá là một trong những ngôi chợ đẹp nhất Sài Gòn.
Chùa Bà Thiên Hậu
Chùa Bà Thiên Hậu (theo cách gọi của người Việt) còn được gọi là chùa Bà Chợ Lớn, tên chữ Hán là Thiên Hậu miếu, người Hoa gọi là Phò Miếu (tức miếu Đức Bà), tọa lạc tại số 710 đường Nguyễn Trãi, quận 5, Thành phố Hồ Chí Minh. Đây là một trong những ngôi chùa cổ nhất của người Hoa đã gây dựng trên đất Đề Ngạn xưa. Chùa. Do bên cạnh chùa có Tuệ Thành Hội quán là nơi quy tụ của nhóm người Hoa Quảng Đông, nên chùa còn được gọi Tuệ Thành Hội quán.
Trẻ em đường phố Sài Gòn
“Nhiều gia đình nông dân nghèo khó phải sống trong các lều tạm trên đường phố Sài Gòn năm 1991. Con cái của họ đã cố gắng đóng góp vào kinh tế gia đình. Trong thời kỳ ‘bùng nổ kinh tế’, số trẻ em đường phố tăng nhanh” – Hans-Peter Grumpe.
Chứng tích chiến tranh
“Bảo tàng Chứng tích Chiến tranh có một bộ sưu tập xe tăng, máy bay và các vũ khí khác của Quân đội Mỹ, cũng như một bộ sưu tập ảnh, một số trong đó rất ấn tượng, nhấn mạnh đến những hậu quả của việc sử dụng bom Napalm và chất độc Da cam, với hàng triệu lít đã rải xuống Việt Nam. Bảo tàng minh họa những nỗi kinh hoàng của chiến tranh theo cách rất đáng nhớ” – Hans-Peter Grumpe.
Địa đạo Củ Chi
Địa đạo Củ Chi là một hệ thống phòng thủ trong lòng đất ở huyện Củ Chi, cách TP HCM 70 km về hướng Tây-Bắc, được Việt Minh và Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam đào trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Hệ thống địa đạo bao gồm bệnh xá, nhiều phòng ở, nhà bếp, kho chứa, phòng làm việc, hệ thống đường ngầm dưới lòng đất, tổng chiều dài khoảng 250 km và có các hệ thống thông hơi tại vị trí các bụi cây.
Một lối dẫn xuống đia đạo.
Trong một hầm chỉ huy.
Các khi tài Mỹ bỏ lại trên địa đạo.
Nghĩa trang Liệt sĩ Củ Chi.
Trên đường từ Sài Gòn đi Củ Chi
Dàn trồng hồ tiêu.
Đập lúa trên đồng.
Chăn vịt.
Phơi thóc trên mặt đường.
>> Việt Nam đầu thập niên 1990 qua 1.600 bức ảnh của Hans-Peter Grumpe
Theo HPGRUMPE.DE
Tags: Việt Nam thập niên 1990, Hans-Peter Grumpe, TP HCM