Truyền thông Trung Quốc nói về bãi Tư Chính: Lộ rõ những âm mưu thâm độc của Bắc Kinh

Từ đầu tháng 7, Trung Quốc đã cho tàu thăm dò khảo sát Địa chất biển 8 (HaiyangDizhi Ba hao) cùng các tàu hải cảnh hộ tống xâm phạm, hoạt động trái phép trong vùng biển thuộc vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa Việt Nam ở gần bãi Tư Chính. Đến nay các tàu Trung Quốc vẫn tiếp tục hoạt động phi pháp tại vùng biển này.

Truyền thông Trung Quốc nói về bãi Tư Chính: Lộ rõ những âm mưu thâm độc của Bắc Kinh

Tàu thăm dò khảo sát Địa chất biển 8 của Trung Quốc.

Phía Trung Quốc ngụy biện cho hành động vi phạm trắng trợn chủ quyền, quyền chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam được quy định theo Công ước Liên hợp quốc về luật biển 1982 (UNCLOS) mà cả Việt Nam và Trung Quốc đều là thành viên, là: vùng biển này nằm trong “Đường 9 đoạn” mà Trung Quốc tự ý vạch ra, chiếm tới 90% diện tích Biển Đông, chồng lên vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam và một số nước khác như Indonesia, Philippines, Malaysia…

Trong phán quyết về vụ kiện Biển Đông năm 2016 mà Philippines tiến hành đối với Trung Quốc, Tòa trọng tài biển quốc tế Hague đã kết luận: cái gọi là “Đường 9 đoạn” mà Trung Quốc tự ý vạch ra là yêu sách vô lý và không có hiệu lực.

Bất chấp sự phản đối quyết liệt của Việt Nam qua con đường ngoại giao và các hành động kiên quyết trên thực địa cùng sự chỉ trích mạnh mẽ của dư luận quốc tế, Trung Quốc vẫn không chịu rút các tàu xâm phạm rời khỏi vùng biển Việt Nam.

Sau một thời gian im ắng, truyền thông Trung Quốc gần đây đã lên tiếng biện minh cho hành động xâm phạm vùng biển Việt Nam ở bãi Tư Chính, vu cáo Việt Nam, đồng thời bộc lộ rõ mưu mô, ý đồ của họ.

Biến không tranh chấp thành tranh chấp và mưu đồ “chẹn họng” Việt Nam

Một trong những cơ quan truyền thông đi đầu trong việc này là trang Sohu – trang truyền thông đa phương tiện lớn bậc nhất Trung Quốc. Trong bài viết đăng tải ngày 9/8 với nhan đề “Thu hồi bãi Vạn An (Tư Chính) như sau: Trung Quốc nhảy vào, biến nơi Việt Nam một mình khai thác thành khai thác chung, dần dần đuổi cổ thế lực bên ngoài”.

Bài viết đã không hề giấu diếm ý đồ biến khu vực bãi Tư Chính của Việt Nam từ vùng biển không tranh chấp thành tranh chấp để kiếm lợi cùng mưu đồ lâu dài của Trung Quốc.

Sohu viết: “Cuộc đối đầu giữa Trung Quốc và Việt Nam tại vùng biển Vạn An (tức Tư Chính của Việt Nam, sau đây viết là Tư Chính) kéo dài từ tháng 6 đến tháng 7, tới nay không có dấu hiệu giảm bớt. Theo tin tức mới nhất, để đáp lại các hoạt động thăm dò của Nga và Việt Nam, Cảnh sát biển Trung Quốc đã gửi hạm tàu Hải cảnh số 3901 đến đây để bảo vệ quyền lợi của mình. Tàu này có lượng giãn nước mãn tải lên tới 12.000 tấn có thể nói là càn lướt các tàu công vụ của Việt Nam. Hiện nay, Cảnh sát biển Trung Quốc có hai tàu hải cảnh cỡ vạn tấn, chiếc còn lại là số 2901, được triển khai ở biển Hoa Đông để đối phó với tình hình quần đảo Điếu Ngư. Con tàu này từng được truyền thông Nhật Bản gọi là “Quái thú vạn tấn”. Cảnh sát biển Trung Quốc còn điều động tàu cảnh sát biển Type 718 số hiệu 35111…

Sau chiến thắng của các cuộc đối đầu, Việt Nam đã khoan hàng chục giếng dầu ở vùng biển Tư Chính và xây dựng một số nhà giàn bằng thép trên biển. Sản xuất dầu ở Tư Chính đã trở thành một nguồn quan trọng của GDP Việt Nam. Cuộc đối đầu lần này cũng xoay quanh dầu mỏ và lợi ích kinh tế là nguyên nhân căn bản. Nguyên nhân khởi đầu là Việt Nam lôi kéo một công ty dầu khí của Nga chuẩn bị mở một mỏ dầu mới gần bãi Tư Chính. Thế là phía Trung Quốc liền phái tàu “Địa chất biển số 8” tới để quấy rối, tiến hành tác nghiệp thăm dò dầu khí ở cùng khu vực biển. Vì thế hai bên triển khai đối đầu nhau.

Cả hai bên đều đưa tới một số lượng lớn tàu cảnh sát biển. Trung Quốc thậm chí đã đưa tới con tàu vạn tấn Tư Minh (Si Ming hao). Tuy nhiên, cả hai bên đều rất kiềm chế và vẫn đang tìm kiếm các kênh đối thoại để giải quyết ổn thỏa. Xem xét tình hình hiện tại, không có khả năng phải dùng đến chiến tranh.

Theo suy đoán của người viết, lằn ranh của Trung Quốc là chống lại các hoạt động khai thác của Việt Nam tại bãi Tư Chính, khiến nó trở thành một bong bóng xà phòng và cho cái tát cảnh cáo phía Nga, đừng chơi trò dao hai lưỡi, phía trước gọi nhau anh em đằng sau đâm dao vào lưng. Trung Quốc hàng năm phải bỏ tiền nhập khẩu dầu của Nga với giá cao hơn mức bình quân quốc tế, còn Nga lại khai thác dầu cho Việt Nam ở Biển Đông. Thật chẳng ra làm sao”.

Bài viết phân tích: “Bãi Tư Chính là rạn san hô gần nhất với bờ biển Nam Việt Nam. Mỏ dầu Tư Chính gần đó là một trong ba mỏ dầu lớn ở Biển Đông. Dù về giá trị kinh tế hay giá trị địa chiến lược đều có ý nghĩa trọng đại đối với Trung Quốc. Một khi được lấp biển tạo thành đảo, nó sẽ là con Hổ cản đường Việt Nam, tựa như việc đóng cái đinh trực tiếp trước mặt đồng bằng sông Cửu Long của Việt Nam. Nó sẽ làm cho Việt Nam cảm thấy như bị chẹn ngang cổ họng”.

Thậm chí, tác giả còn lớn tiếng dọa nạt: “Khả năng lấp biển tạo đảo mạnh mẽ của Trung Quốc đã khiến cả thế giới kinh ngạc. Nếu Trung Quốc hiện không xua đuổi người Việt Nam, cũng hoàn toàn có thể lấp biển tạo đảo trên vùng biển này và cuối cùng thành lập một căn cứ ở đây. Để đối phó với Việt Nam, Trung Quốc cần phải có biện pháp cứng rắn. Bồi đắp tạo đảo sẽ không chỉ cho phép Trung Quốc thiết lập một căn cứ lâu dài ở đây, mà còn thực sự biến việc độc quyền khai thác của phía Việt Nam thành cùng nhau khai thác. Khả năng chỉ có ở Trung Quốc là điều mà Việt Nam không ngờ tới.

Việt Nam đã xây dựng khá nhiều nhà giàn ở bãi Tư Chính. Trung Quốc gọi là nhà treo trên chân đế. Các nhà treo này của Việt Nam không sánh được các nhà treo ngoài khơi của Hàn Quốc trên rạn san hô Suyan. Cấu trúc đơn giản, thiết bị đơn nhất, xem chừng lạc hậu… Do đó, khả năng chiến đấu thực tế của các nhà giàn này không lớn và chỉ có thể đảm đương chức năng quan sát, giám sát. Dường như mỗi khi có bão chúng sẽ lung lay”.

Tác giả bài báo tiếp tục lên giọng: “Cùng với việc các lực lượng trên biển của Trung Quốc đang dần hùng mạnh, cần phải dùng thép cứng làm lưỡi kiếm. Chủ quyền bị mất ở Biển Đông phải được đòi lại. Dùng hệ thống sức mạnh để chiếm cứ trước các nơi địa hình có lợi cùng nhau khai thác, dần dần giành lấy ưu thế cạnh tranh; sử dụng nhiều phương thức chính trị, kinh tế, ngoại giao, quân sự, thực thi pháp luật và dân gian, cuối cùng phải trở lại những thứ của tổ tiên Trung Quốc”.

Bài báo kết luận: “Lần này, chúng ta chủ động ra tay có thể nói là rửa bụi cho vụ “Haiyangshiyou 981”. Khi đó, con tàu khoan HYSY 981 bị Việt Nam buộc phải rút khỏi vùng biển đảo Trung Kiến (tức Tri Tôn), mà vẫn gây ra một vụ tưng bừng. Do đó, lần này Việt Nam không dám làm một mình và kéo người Nga chống lưng. Họ không để ta khai thác, chúng ta cũng không để Việt Nam khai thác. Cục diện này, ít nhất cũng thể hiện trạng thái cân bằng. Trên thực tế, Trung Quốc không thiếu gì chút dầu đó ở Biển Đông. Nhưng đối với Việt Nam thì khác. Việt Nam không có mỏ dầu nào trên đất liền. Tất cả đều ở Vịnh Bắc Bộ và Biển Đông. Mỏ dầu mới bị Trung Quốc bóp nghẹt, chỉ dựa vào mỏ cũ thì không đáp ứng đủ nhu cầu. Trước cửa có dầu mà không khai thác được, phải bỏ ngoại tệ để mua, người Việt Nam hẳn phải tức tối”.

Án ngữ “trái tim” Đông Nam Á, chiếm nguồn dầu khí Biển Đông

Bài viết trên Sohu ngày 23/7 có nhan đề “Cảnh sát biển Trung, Việt đã đối đầu cả tuần, Trung Quốc cần kết thúc bằng cách khai thác dầu trên địa bàn của mình” đã cố tình lừa dối dư luận Trung Quốc và quốc tế khi viết: “Bãi Vạn An (tức Tư Chính của Việt Nam) là phần cực tây của quần đảo Nam Sa (tên họ đặt cho quần đảo Trường Sa) của Trung Quốc. Đây cũng là phần cực tây của Đường 9 đoạn (Nanhai Jiu Duan) của Trung Quốc. Là một rạn san hô có hình dạng như một mặt trăng lưỡi liềm, bãi này ẩn dưới nước quanh năm, dài khoảng 63 km và rộng 11 km, chỗ nông nhất cách mặt biển 17 mét.

Bãi Vạn An có vị trí địa lý cực kỳ quan trọng, là cửa ngõ vào Nam Hải (Biển Đông), cũng là lãnh thổ nước ta (Trung Quốc) ở gần với Eo biển Malacca nhất. Án ngữ tuyến hàng hải trên Nam Hải, có thể coi nó là khu vực trái tim của Đông Nam Á.

Không chỉ có vị trí địa lý vô cùng quan trọng, mà tài nguyên thủy sản và tài nguyên dầu khí gần bãi Vạn An cũng rất phong phú. Đây là một trong ba khu vực tài nguyên dầu khí giàu có nhất ở Nam Sa: Bồn địa Zengmu (James Shoal), Bồn địa Sabah, Bồn địa Vạn An (Tư Chính)”.

Bài viết dẫn số liệu của Bộ Đất đai và Tài nguyên Trung Quốc cho thấy, trữ lượng tài nguyên dầu mỏ ở Biển Đông có khoảng từ 23 đến 30 tỷ tấn, khí đốt thiên nhiên khoảng 16 ngàn tỷ mét khối; Biển Đông được gọi là Vịnh Persian thứ hai; “chiếm một phần ba tổng tài nguyên dầu khí của Trung Quốc, tương đương với 12% trữ lượng dầu khí của toàn thế giới”.

Sohu đánh giá: “Trong tổng trữ lượng dầu của Biển Đông, trữ lượng dầu của ba bồn địa này chiếm gần 20 tỷ tấn. Đây là một trong những kho chứa dầu lớn chưa được khai thác trên thế giới và có ý nghĩa chiến lược cực kỳ quan trọng đối với an ninh năng lượng của Trung Quốc”.

Điểm lại những lần Trung Quốc bị thất bại trong âm mưu chiếm giữ trái phép bãi Tư Chính (vốn nằm sâu trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa Việt Nam), bài viết viết: “Năm 2017, Quân đội Giải phóng Nhân dân (PLA) đã phái 40 tàu chiến, tàu hải cảnh và một số tàu vận tải tới để ngăn chặn (trái phép – NV) hoạt động khoan dầu của Việt Nam tại vùng biển phụ cận bãi Vạn An. Đây là cuộc đối đầu nghiêm trọng nhất kể từ sau cuộc đối đầu trong sự kiện dàn khoan HYSY 981 tại đảo Trung Kiến (Tri Tôn) ở Tây Sa (Hoàng Sa của Việt Nam) năm 2014”.

Bài viết “phán”: “Không còn nghi ngờ gì nữa, từ lâu nay, Trung Quốc luôn ở vào thế bị động ở bãi Vạn An vì nó quá gần với Việt Nam và quá xa đại lục Trung Quốc. Trung Quốc đã cử rất nhiều tàu đến tuần tra, nhưng thường chạy một vòng quanh rồi rời khỏi đó. Nhưng trong lần này, phía Trung Quốc đã dần bắt đầu biến bị động thành chủ động. Do những kiệt tác thần kỳ của con người (ý nói do Trung Quốc đã lấp biển tạo đảo – NV), các đảo Vĩnh Thử (tức đá Chữ Thập) và Hoa Dương (tức đá Châu Viên) đã được đưa vào sử dụng, đẩy tiền duyên chiến lược của Trung Quốc tiến xuống phía Nam tới hơn một ngàn kilomet.

Sohu đưa ra một đánh giá đầy ảo tưởng: “Giờ đây, bãi Vạn An chỉ cách đảo Hoa Dương 390 km, đảo Vĩnh Thử 420 km và cách thành phố Hồ Chí Minh 400 km. Điều đó có nghĩa là, chúng ta cũng đã có căn cứ địa, không còn sợ người Việt Nam đánh du kích trên biển nữa”!

Ngày 3/8 Sohu đăng tiếp bài viết nhan đề: “Việt Nam kêu gọi Trung Quốc về bãi Vạn An, (vì) địa vị chiến lược (của bãi này) quá quan trọng, Trung Quốc không thể thoái nhượng”.

Với quan điểm sai trái coi bãi Tư Chính (họ tự gọi là Vạn An) là vùng tranh chấp giữa hai nước, bài này viết: “Khi cuộc đối đầu Trung-Việt tại vùng biển tranh chấp ngày càng gia tăng, ngày 25/7 Việt Nam lại yêu cầu các tàu Trung Quốc “rút ngay lập tức” khỏi khu vực tranh chấp. Ngày 25/7, Hà Nội nói đã gửi nhiều thông tin tới Bắc Kinh, yêu cầu một tàu thăm dò Trung Quốc phải rút khỏi vùng biển thuộc vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam.

Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Thị Thu Hằng nói với giới báo chí: “Điều này rất nghiêm trọng. Việt Nam đã áp dụng nhiều biện pháp ngoại giao, bao gồm ra tuyên bố ngoại giao phản đối hành động của Trung Quốc, yêu cầu Trung Quốc rút tàu thuyền ra khỏi vùng nước của Việt Nam” ”.

Tuy nhiên, Sohu cho rằng Trung Quốc không thể nhân nhượng và rút tàu thuyền đi vì những lập luận sai trái và nực cười sau:

“Bãi Vạn An là lãnh thổ của chúng ta ở gần Eo biển Malacca nhất; cách Singapore chưa đến 1.000 km. Từ bãi Vạn An có thể giám sát rất tốt Eo biển Malacca.

Đây cũng là căn cứ tiền duyên của ta gần với Ấn Độ Dương nhất, chỉ cách Ấn Độ Dương 1000 km về phía Tây.

Mỹ nếu thò đầu ra ở Eo biển Malacca là đã bị chúng ta giám sát.

Nếu giành được 5 điểm Tây Sa (tức Hoàng Sa), Hoàng Nham (Scarborough), 3 đảo Nam Sa (Su Bi, Vành Khăn, Chữ Thập), bãi Vạn An (Tư Chính) và bãi ngầm Beikang (Luconia Shoals) là toàn bộ Nam Hải (Biển Đông) sẽ ổn thỏa.

Nếu so sánh vị trí của bãi Nankang (South Luconia Shoals) và bãi Vạn An thì Vạn An tốt hơn. Bên cạnh đó, eo biển Malacca nằm ở hướng tây nam. Bãi Nankang (South Luconia Shoals) ở sát bờ biển Malaysia.

Bãi biển Vạn An cách Việt Nam hơn 400 km và cách Malaysia hơn 400 km (có lẽ khoảng 500 km). Bãi Vạn An ở vị trí trung tâm của phía Nam Nam Hải (Biển Đông), cho nên bãi Vạn An rất tốt”.



Đổi trắng thay đen và những bước đi nguy hiểm

Sohu hôm 21/7 đăng một bài viết với tiêu đề kiểu la làng: “Không thể chịu nổi! Nước ta thăm dò dầu khí hợp lý, bị Việt Nam cưỡng ép ngăn cản, hiện tàu thuyền Trung – Việt đã đối đầu mấy tuần ở Nam Hải (Biển Đông-NV)”. Trong đó viết: “Hồi đầu tháng này, tàu thăm dò dầu khí “Địa chất biển – 8” (HaiyangDizhi Ba hao) của nước ta được mấy tàu hải cảnh cỡ vạn tấn hộ tống đã tiến vào quần đảo Nam Sa và bãi Vạn An (tức Tư Chính-NV) triển khai hoạt động thăm dò dầu khí. Trong lúc các hạm tàu nước ta triển khai hoạt động, Cảnh sát biển Việt Nam đột nhiên triển khai hành động, cho nhiều tàu tiến lại gần tàu “Địa chất biển – 8” của ta và triển khai đối đầu với tàu ta. Dư luận bên ngoài đang bàn tán xôn xao về vụ việc đột phát này”.

Bài viết này còn đề cập đến hàng loạt chi tiết đổi trắng thay đen không thể chấp nhận, chẳng hạn: “Sau khi Việt Nam đóng quân ở bãi Vạn An (bãi Tư Chính) còn tự coi là có chủ quyền lãnh thổ, cản hành động của nước ta ở bãi Vạn An. Việc này khiến hợp đồng khai thác dầu khí “Vạn An Bắc 21” của Trung Quốc với công ty Mỹ không thể thực hiện được. Lần này tàu thuyền Trung – Việt đối đầu ở bãi Vạn An có thể nói hoàn toàn là do Việt Nam gây ra”.

Hay trong một chi tiết khác: “Trong khi Trung Quốc ra sức giúp đỡ, Việt Nam lại thường gây phiền phức cho chúng ta trong tranh chấp trên biển, chống lại các hoạt động hải dương hợp pháp của nước ta, hành vi này thật sự khiến người ta tức giận. Vì vậy hy vọng Việt Nam hãy nhận rõ hiện thực, đừng làm cho cục diện trở nên phức tạp”.

Cần thiết phải nói rằng đó là những lập luận và thông tin rất lố bịch. Tác giả đã cố tình vờ không biết một sự thực không thể chối cãi, rằng Bãi Tư Chính và vùng biển phụ cận hoàn toàn nằm trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam theo quy định của Công ước Liên hợp quốc về luật Biển 1982 (UNCLOS) mà cả Việt Nam và Trung Quốc đều là các quốc gia thành viên tham gia; Trung Quốc không thể đòi hỏi chủ quyền đối với vùng biển của nước khác, cũng như không có quyền thăm dò, khai thác tài nguyên ở đó.

Trong một nỗ lực chính thống hóa quan điểm, bài báo dẫn cả phát ngôn nực cười và phi lý của Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc, ông Cảnh Sảng: “Chúng tôi rất hy vọng phía Việt Nam thiết thực tôn trọng chủ quyền vùng biển và quyền tài phán của phía Trung Quốc, không có các hành động làm phức tạp thêm tình hình”.

Nhưng nên nhớ, tất cả các lập luận về cái gọi là “chủ quyền và quyền chủ quyền của Trung Quốc” mà từ ông Cảnh Sảng cho đến tác giả bài báo đưa ra đều chỉ dựa trên căn cứ duy nhất là yêu sách đòi hỏi chủ quyền đối với vùng nước bên trong cái gọi là “Đường 9 đoạn” mà họ tùy tiện vạch ra không có kinh độ, vĩ độ cụ thể, chiếm tới 90% diện tích toàn bộ Biển Đông. Tòa trọng tài quốc tế Hague năm 2016 đã ra phán quyết bác bỏ cái gọi là “Đường 9 đoạn” này, khẳng định nó không có hiệu lực vì không có cơ sở pháp lý nào cả. Mặt khác, Việt Nam trong lịch sử chưa từng gọi Tư Chính là “Vạn An” cho nên không có chuyện Việt Nam phải đổi tên bãi này như bài báo bịa đặt.

Trên thực tế, vùng biển mà tàu khảo sát “Địa chất biển – 8” và các tàu hộ tống của Trung Quốc hoạt động từ đầu tháng 7 tới nay đều trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý và thềm lục địa Việt Nam theo Công ước Liên hợp quốc về luật Biển 1982. Vì vậy Việt Nam hoàn toàn có cơ sở pháp lý để đưa các tàu thực thi pháp luật trên biển ra ngăn chặn hoạt động khảo sát của Trung Quốc. Việc tác giả bài báo nói tàu Việt Nam cưỡng ép cản trở tàu Trung Quốc thật nực cười. Đây rõ ràng là hành động “vừa ăn cướp vừa la làng”.

Ngày 6/8, Sohu lại đăng bài “Vùng biển phía Nam căng thẳng, kế “điệu Hổ ly sơn của Việt Nam thất bại, hơn 80 tàu hội sư ở bãi Vạn An”. Bài báo viết: “Phía Việt Nam đã ngang nhiên khai thác dầu mỏ tại đây, không chỉ gây tổn hại cho lợi ích của Trung Quốc, mà thậm chí còn đưa cảnh sát biển đến quấy rối các hoạt động của ngư dân. Trước đó, tàu thăm dò “Địa chất biển – 8” của chúng ta đã đến vùng biển gần bãi Vạn An để thăm dò và đã bị các tàu cảnh sát biển Việt Nam cản trở”.

Dẫn phân tích của các chuyên gia có liên quan (?!!) bài báo nêu đánh giá: “Điều Việt Nam lo ngại nhất là nguồn tài nguyên dầu mỏ và khí đốt tự nhiên gần bãi Vạn An bị ta phát hiện. Nguồn tài nguyên ở đây rất phong phú; ngoài dầu mỏ, khí thiên nhiên còn có băng cháy. Tàu nghiên cứu khoa học của chúng ta đang thăm dò phân tích trữ lượng ở đây. Tuy nhiên, Việt Nam đã hạ đặt các giàn khoan khai thác dầu ở vùng biển này, tuyên bố rằng đây là lãnh thổ của họ”.

Bài báo này thể hiện rõ nét kiểu tuyên truyền đổi trắng thay đen, gắp lửa bỏ tay người. Tác giả bất chấp luật pháp quốc tế, cụ thể là Công ước Liên hợp quốc về luật Biển 1982, nhận xằng bãi Tư Chính hoàn toàn nằm trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý của Việt Nam là lãnh thổ Trung Quốc; gọi hành động hợp pháp của Việt Nam trên vùng biển của mình là “khoan trộm” (!).

Hành động đưa 80 tàu các loại ồ ạt kéo xuống vùng biển Tư Chính – như bài viết nêu ra – rõ ràng là hành động xâm phạm chủ quyền, quyền tài phán của Việt Nam theo kiểu “lấy thịt đè người” đáng lên án và không thể chấp nhận.

Điều đáng chú ý, là cùng với việc phát hành bộ sách giáo khoa lịch sử trung học mới bổ sung nội dung bịa đặt, xuyên tạc về chủ quyền của Trung Quốc đối với Biển Đông và sự xuất hiện khá dày đặc những bài báo kiểu này; từ ngày 15/7 đến 21/7 Trung Quốc đã cho chiếu bộ phim tài liệu 7 tập “Nam Hải, Nam Hải” trên kênh “Xã hội và pháp luật” (CCTV-12) của Đài truyền hình trung ương Trung Quốc (CCTV) vào khung giờ buổi tối, gây tác động tiêu cực tới dư luận xã hội. Đây là bộ phim do CCTV kết hợp với Ban Tuyên truyền tỉnh ủy Hải Nam và một số đơn vị khác làm với chủ đề “Nam Hải, vườn nhà chúng ta”, nội dung tuyên truyền những luận điểm sai trái về “cơ sở pháp lý chủ quyền của Trung Quốc” trên Biển Đông như “Trung Quốc đã quản lý Biển Đông từ thời nhà Hán đến nay” (!), nhằm cố chứng minh cho luận điểm “các đảo trên Biển Đông từ cổ xưa đến nay đã thuộc về Trung Quốc” và cổ xúy cho yêu sách chủ quyền của Trung Quốc đối với vùng biển bên trong cái gọi là “Đường 9 đoạn”. Trong phim có nhiều hình ảnh cùng lời bình công kích Việt Nam “chiếm giữ lãnh thổ”, “khai thác tài nguyên” của Trung Quốc…

Điều này cho thấy Trung Quốc đang có những động thái chuẩn bị dư luận cho việc tiếp tục những bước đi mới liều lĩnh và nguy hiểm nhằm hiện thực hóa âm mưu độc chiếm Biển Đông, gây nên tình hình bất ổn trên Biển Đông và trong khu vực.

Theo VIETTIMES

Tags: , ,