Tâm lý học thường dễ bị hiểu sai theo nhiều cách. Đa phần là vì mọi người không có nhiều kiến thức và trải nghiệm trực tiếp với ngành khoa học này.
Tâm lý học thường dễ bị hiểu sai theo nhiều cách. Đa phần là vì mọi người không có nhiều kiến thức và trải nghiệm trực tiếp với ngành khoa học này.
Hành vi này thường được nhắc đến nhiều trong các mối quan hệ yêu đương, và để lại một vết thương lòng khó phai cho người khác; hoặc để lại một bài học trưởng thành vĩnh viễn.
“Làm sao tôi có thể chấp nhận nỗi đau này được?”. Chào đón và cứ để mặc những cảm xúc dữ dội thay vì đẩy chúng đi – có thể là chìa khóa để thoát khỏi những trải nghiệm khó chịu.
Việc phân đoạn quá trình phát triển tâm lý người phác họa cho chúng ta thấy rõ những nét tâm lý đặc trưng cho từng lứa tuổi.
Theo phân tâm học cổ điển của Sigmund Freud, nhân cách con người được xây dựng qua sự tương tác phức hợp giữa các xung năng với những kinh nghiệm thời niên thiếu của họ.
Bạn đã từng tự nhủ mình sẽ bắt đầu công việc vào lúc 10 giờ sáng và sẽ xong công việc trước giờ ăn trưa. Bây giờ là 1:40 chiều – và cuối cùng bạn vẫn chưa bắt đầu được công việc. Vậy chuyện gì đã xảy ra thế?
Trong thập niên 1960, 1970, mối liên hệ giữa chủ nghĩa Marx và phân tâm học trở thành một chủ đề nổi bật trong đời sống học thuật của Pháp. Herbert Marcuse là gương mặt tiêu biểu cho xu hướng này.
Chúng ta bắt đầu những suy nghĩ độc hại này và mang chúng theo mỗi ngày. Chúng sẽ lớn dần lên và hủy hoại cuộc sống của chúng ta hoặc ngăn cản chúng ta sống cuộc sống mà mình muốn.
Trạng thái “rớt não” này có thể diễn ra thường xuyên đến mức bạn quên mất mình đang “sống”. Nhưng thực tế thì não bạn không rớt, mà chỉ đang hoạt động ở chế độ tự lái (autopilot).
Một trong những sai lầm của chúng ta khi đánh giá người khác là cho rằng tính cách được thể hiện toàn bộ qua hành vi. Tuy nhiên, điều này bỏ quên một yếu tố quan trọng khác quyết định đến hành vi của con người: sự tác động của môi trường.