Bao giờ phương Tây mới thôi tự coi mình là bố của thiên hạ?

Phương Tây vẫn như trước đây coi mình cao hơn phần còn lại của nhân loại  – trên tinh thần lời nói đã trở thành khét tiếng của người đứng đầu về ngoại giao của EU J. Borrel rằng, “Châu Âu là vườn hoa đang nở, còn xung quanh là rừng rậm”.

Bao giờ phương Tây mới thôi tự coi mình là bố của thiên hạ?

Bài phát biểu của Ngoại trưởng Liên bang Nga S.V.Lavrov tại cuộc thảo luận chính trị tổng hợp phiên họp lần thứ 78 Đại hội đồng Liên Hợp Quốc.

New York, 23/9/2023.

Trong các bài phát biểu của các diễn giả trước tôi đã nêu lên ý nghĩ rằng, hành tinh chúng của chúng ta đang trải qua những thay đổi không thể đảo ngược. Ngay trước mắt đang sinh ra một trật tự thế giới mới. Quy mô của tương lai đang được sáng tạo trong đấu tranh. Giữa đa số thế giới đang ủng hộ cho một sự phân chia công bằng hơn những lợi ích toàn cầu và sự đa dạng văn minh, và giữa không nhiều người – những người đang áp dụng các phương cách thực dân mới cho việc khuất phục, làm sao để giữ lại sự thống trị đang trượt đi mất của mình.

Những nước NATO bị kè cặp bởi Washington không chỉ đang gia tăng và hiện đại hóa tiềm năng tiến công của mình mà còn đang cố gắng chuyển sự đối đầu về quân sự sang không gian vũ trụ và thông tin. Một biểu hiện nguy hiểm mới trong sự bành trướng của NATO là những mưu toan làm lan rộng khu vực trách nhiệm của khối này đến toàn bộ Bán cầu Đông với khẩu hiệu thâm hiểm “tính chất không thể chia cắt của nền an ninh của châu Âu – Đại Tây Dương và khu vực Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương”. Về nhiệm vụ này Washington đang thành lập các liên minh mini chính trị – quân sự do mình kiểm soát như AUKUS, “Bộ ba” Mỹ – Nhật Bản – Hàn Quốc, “Bộ tứ” Tokyo – Seul – Canberra – Wellington, trong khi lôi kéo các thành viên tham gia vào sự hợp tác trên thực tế với NATO – đang sử dụng cơ sở hạ tầng của mình tại khu vực Thái Bình Dương. Tính chất định hướng không giấu diếm của các nỗ lực này chống Nga và Trung Quốc, phá hoại cấu trúc khu vực bao trùm đã hình thành xung quanh ASEAN đang nảy sinh những rủi ro phát sinh nguồn gốc nguy hiểm sẵn sàng bùng nổ cho sự căng thẳng địa-chính trị mới – thêm vào sự căng thẳng vốn đã bị đốt nóng của Châu Âu.

Thiểu số thế giới bằng tất cả sức lực đang cố gắng làm chậm lại tiến trình tự nhiên của sự vật. Trong bản tuyên bố Vilnius của Khối liên minh Bắc Đại Tây Dương “quan hệ đối tác đã được củng cố giữa Nga và Trung Quốc” được đánh giá như “mối đe dọa đối với NATO”. Khi phát biểu cách đây không lâu trước các vị đại sứ của mình ở nước ngoài, Tổng thống Pháp E. Macron đã nói lên sự quan ngại chân thành về việc mở rộng BRICS, sau khi đánh giá sự kiện này như một minh chứng cho việc “phức tạp hóa tình hình trên trường quốc tế, điều này chứa đựng sự rủi ro làm phương Tây yếu đi và cụ thể, là Châu Âu… Đang diễn ra sự xem xét lại trật tự thế giới, các nguyên tắc của nó, các hình thức khác nhau trong việc tổ chức của nó, nơi phương Tây đã và đang giữ vị thế thống trị”. Đó những sự cởi mở thẳng thắn: Nếu ai đó ở nơi nào đó đang chuẩn bị vắng chúng ta, đánh bạn mà không có chúng ta hoặc không có sự cho phép của chúng ta, thì điều này được coi là mối đe dọa đối với sự thống trị của chúng ta. Việc thúc đẩy NATO tại khu vực Châu Á – Thái Bình Dương đó là lợi ích, còn việc mở rộng BRICS là nguy hiểm.

Tuy nhiên logic của tiến trình lịch sử là nghiệt ngã. Xu thế chủ yếu là quyết tâm của các quốc gia của đa số thế giới củng cố chủ quyền và bảo vệ các lợi ích dân tộc, truyền thống, văn hóa và lối sống. Họ không còn muốn sống dưới sự chỉ bảo của ai đó, họ muốn làm bạn và buôn bán với nhau, mà còn với toàn thể thế giới – chỉ một cách bình đẳng và có lợi tương hỗ. Đang trỗi dậy là những liên kết như BRICS và SCO – đang tạo cho các nước Nam bán cầu cơ hội cùng phát triển và bảo tồn vị trí xứng đáng của mình trong một cấu trúc đa cực đang hình thành một cách khách quan.

Phương Tây vẫn như trước đây coi mình cao hơn phần còn lại của nhân loại  – trên tinh thần lời nói đã trở thành khét tiếng của người đứng đầu về ngoại giao của EU J. Borrel rằng, “Châu Âu là vườn hoa đang nở, còn xung quanh là rừng rậm”. Ông ta không áy náy về việc trong vườn hoa này đang hoành hành nạn bài Hồi giáo và các hình thức khác của sự không dung thứ đối với các giá trị truyền thống của tất cả các tôn giáo trên thế giới. Những chứng cứ đốt kinh Coran, phỉ báng Tora, đàn áp những những người hành đạo Chính thống giáo và nhạo báng tình cảm của các tín đồ đang phổ biến lan rộng ngay tại Châu Âu

Việc Phương Tây áp dụng các biện pháp ép buộc đơn phương là sự vi phạm thô bạo sự bình đẳng về chủ quyền của các quốc gia. Tại các nước – đã trở thành nạn nhân của các biện pháp trừng phạt bất hợp pháp (các biện pháp này càng ngày càng nhiều lên) – đều biết rõ rằng, các hạn chế đánh trước hết vào những tầng lợp dễ bị tổn thương nhất. Các hiện tượng khủng hoảng đang được tạo ra trên các thị trường lương thực và năng lượng.

Sự thể hiện trắng trợn của tính vị kỷ của thiểu số phương Tây là những mưu toan ám ảnh “Ukraina hóa” chương trình nghị sự cho tất cả các cuộc thảo luận cấp quốc tế, trong khi đưa về hàng thứ yếu hàng loạt những cuộc khủng hoảng chưa được giải quyết cấp khu vực, nhiều cuộc khủng hoảng trong số đó kéo dài nhiều năm và thậm chí nhiều thập kỷ.

Sự minh họa rõ nét cho “các quy tắc” mà phương Tây muốn bắt buộc toàn thể thế này sống theo, là số phận của cam kết được họ nhận ngay từ năm 2009 về việc cấp cho các nước đang phát triển hàng năm 100 tỷ USD để cung cấp tài chính cho các chương trình trong lĩnh vực thích ứng với biến đổi khí hậu. Hãy so sánh số phận những hứa hẹn chưa được thực hiện với các số tiền mà NATO, Mỹ và EU đã sử dụng để ủng hộ chế độ phân biệt chủng tộc Kiev – theo các đánh giá là 170 tỷ USD trong vòng một năm rưỡi qua. Các bạn hãy so sánh và sẽ hiểu thái độ đối với các bạn từ “những kẻ được các nền dân chủ Phương Tây khai sáng” với những “giá trị” khét tiếng của chúng.

Về tổng thể đã chín muồi việc sớm phải cải cách cấu trúc hiện tại của công tác quản lý toàn cầu. Tuy nhiên cấu trúc này từ lâu đã không đáp ứng được các yêu cầu của thời đại. Mỹ và các đồng minh của họ phải từ bỏ việc duy trì giả tạo việc tái phân bố các hạn ngạch bỏ phiếu biểu quyết tại Quỹ Tiền tệ quốc tế và Ngân hàng Thế giới, sau khi đã công nhận cán cân kinh tế và tài chính thực tế của Bán cầu Nam. Cũng cần phải ngay lập tức giải tỏa hoạt động của Cơ quan giải quyết tranh chấp của WTO.

Ngày càng có nhu cầu cấp thiết về việc mở rộng Hội đồng bảo an – chỉ thông qua việc loại bỏ tính chất không được đại diện một cách đầy đủ trong thành phần của nó từ các nước thuộc đa số thế giới – châu Á, châu Phi và Mỹ Latinh. Điều quan trọng là làm sao để các thành viên của Hội đồng Bảo an – cả những thành viên thường trực lẫn các thành viên không thường trực – tận dụng được uy tín ngay tại các khu vực của mình, và tại các tổ chức có tầm bao trùm toàn cầu như Phong trào không liên kết, “G77”, Tổ chức hợp tác Hồi giáo.

Đã đến lúc xem xét các phương cách công bằng hơn trong việc hình thành Ban thư ký Liên Hợp Quốc. Các tiêu chí đã tồn tại trong nhiều năm qua không phản ánh được sức mạnh thực tế của các quốc gia trong các vấn đề thế giới và đảm bảo một cách giả tạo sự thống trị vô hạn định của các công dân các nước NATO và EU.

Những liên kết kiểu mới được kỳ vọng củng cố công tác cải cách Liên Hợp Quốc, nơi này không có các các thầy giáo và giảo viên hàng đầu và những kẻ theo đuôi, và toàn bộ các vấn đề đều được giải quyết trên cơ sở đồng thuận và cân bằng các lợi ích. Điều này, trước hết, là BRICS, sau khi đã gia tăng uy tín của mình một cách căn bản theo kết quả của Hội nghị cấp cao tại Johannesburg và đã đạt được ảnh hưởng toàn cầu một cách thực sự.

Liên Hợp Quốc được thành lập theo kết quả của Chiến tranh thế giới lần thứ hai, và bất kỳ mưu toan nào xét lại các kết quả đó đều phá hoại cơ sở nền tảng của Tổ chức toàn thế giới này. Với tư cách là đại diện của một đất nước đã đem lại sự đóng góp có tính chất quyết định vào việc đập tan chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa quân phiệt Nhật Bản, tôi muốn tập trung sự quan tâm chú ý đến một hiện tượng gây công phẫn như việc phục hồi danh dự cho những kẻ quốc xã và những kẻ hợp tác với địch tại một số nước Châu Âu, trước hết là ở Ukraina và vùng Cận Baltic. Điều đặc biệt làm quan ngại là trong năm ngoái các nước Đức, Italia và Nhật Bản lần đầu tiên đã bỏ phiếu chống nghị quyết của Đại hội đồng Liên Hợp Quốc về việc không thể chấp nhận nạn anh hùng hóa chủ nghĩa quốc xã. Hành động đáng tiếc đó gây nghi ngờ sự chân thành trong việc xám hối của các quốc gia nêu trên về những tội ác có tính chất hàng loạt chống lại loài người trong những năm Chiến tranh Thế giới thứ hai và đi ngược lại những điều kiện mà theo đó các nước này đã được kết nạp vào Liên Hợp Quốc với tư cách là các thành viên có đầy đủ quyền hạn. Chúng tôi kiên quyết kêu gọi phải tập trung sự quan tâm chú ý đặc biệt đến các “ẩn dụ” này – chúng đang đi ngược lại quan điểm của Đa số thế giới và các nguyên tắc trong Hiến chương Liên Hợp Quốc.

Ngày nay loài người, như đã nhiều lần trong quá khứ, một lần nữa lại đứng trước ngã ba đường. Lịch sử sẽ phát triển như thế nào, điều này chỉ phụ thuộc vào chúng ta. Vì lợi ích chung – không cho phép bị cuốn vào một cuộc chiến tranh lớn và sự phá vỡ cuối cùng của những cơ chế đã được nhiều thế hệ tạo lập trong hợp tác quốc tế. Tổng thư ký Liên Hợp Quốc đã nêu sáng kiến tiến hành trong năm sau “Hội nghị thượng đỉnh của tương lai”. Thành tựu của bước khởi đầu này chỉ có thể được đảm bảo thông qua việc hình thành sự cân bằng trung thực và công bằng các lợi ích của toàn thể các nước-thành viên trong khi tuân thủ tính chất liên chính phủ của Tổ chức Liên Hợp Quốc của chúng ta. Tại cuộc gặp gỡ của mình ngày 21/9 /2023 các thành viên “Nhóm bạn bè bảo vệ Hiến chương Liên Hợp Quốc” đã thỏa thuận thúc đẩy việc đạt được kết quả như thế này.

Theo ĐẠI SỨ QUÁN NGA TẠI VIỆT NAM 

Tags: , ,