Chùm ảnh: Thế giới của người hát rong mù ở Nhật Bản thập niên 1970

Cuốn sách “Goze Asahigraph Reprint” tập hợp hình ảnh của tác giả Hashimoto Shoko chụp những người hát rong mù. Họ thường biểu diễn ở các vùng nông thôn của Nhật Bản.

Đầu những năm 1970, Hashimoto Shoko chụp ảnh một nhóm nhạc nữ bị mù, lưu diễn và đi khắp các vùng nông thôn của Nhật Bản. Trong lịch sử, những phụ nữ này được gọi là Goze, ghép của hai từ chữ Hán có nghĩa là “mù” và “phụ nữ”. Ảnh: Hashimoto Shoko.

Nhóm Goze thường hoạt động ở các vùng nông thôn. Ban ngày, họ đến thăm các trang trại và hát một bài ngắn cùng đàn shamisen. Ban đêm, khi dân làng tụ tập đông, họ hát nhiều bài dân ca hoặc tự sáng tác. Họ nhận được gạo, nông sản và tiền cho những buổi trình diễn của mình. Ảnh: Hashimoto Shoko.

Xuất hiện từ thời Edo (1600-1868), những người phụ nữ này là một phần văn hóa lâu đời của Nhật Bản. Họ đóng vai trò quan trọng đối với một số nghi lễ văn hóa. Nhưng vào thời điểm nhiếp ảnh gia Hashimoto đến ghi lại hình thức nghệ thuật độc đáo này, truyền thống của Goze gần như biến mất. Ảnh: Hashimoto Shoko.

Vào nửa sau của thế kỷ 20, sự phát triển công nghiệp và đô thị nhanh đã khiến cư dân nông thôn của Nhật Bản đổ xô đến các thành phố. Dân số nông nghiệp giảm sút, ảnh hưởng trực tiếp công việc và sinh kế của Goze. Ảnh: Hashimoto Shoko.

Hashimoto đã ghi lại bước ngoặt này bằng những bức ảnh đen trắng. Những nét đặc sắc của Goze được xuất bản trên tạp chí ảnh hàng tuần Asahi Graph. Ảnh: Hashimoto Shoko.

Zen Foto Gallery (Tokyo) đã tái bản 3 bài báo trong cuốn sách Goze Asahigraph Reprint, cùng một bài luận của nhà văn Hasegawa Hiroshi. Ấn phẩm mở rộng trên đã làm nổi bật vẻ đẹp của nhiếp ảnh cổ điển Nhật Bản, đồng thời, một lần nữa, kể câu chuyện về những phụ nữ có tài năng âm nhạc. Họ đã đi khắp nơi, dù bị khiếm thị, đem đến bao niềm vui cho nhiều người nông dân. Ảnh: Hashimoto Shoko.

“Lần đầu tiên tôi đến xem Goze biểu diễn ngày 10/3/1972. Một trong những Goze, Seki Kaneko, đến trước cửa ra vào để chào đón tôi và khuôn mặt của bà ấy giống khuôn mặt của mẹ tôi. Sau đó, tôi được biết rằng mẹ mình đã qua đời vào ngày đó”, nhiếp ảnh gia nhớ lại. Ký ức này đã trở thành một trong những kỷ niệm mạnh mẽ nhất trong suốt thời gian nhiếp ảnh gia làm việc với Goze. Ảnh: Hashimoto Shoko.

Sau gần nửa thế kỷ kể từ chuyến du ngoạn của mình với Goze, Hashimoto hy vọng “nhiều người có thể biết về nền văn hóa gần như đã mất ở Niigata, nơi Goze có thể vượt qua khuyết tật để kiếm sống bằng shamisen và những bài hát”. Ảnh: Hashimoto Shoko.

Hashimoto nói: “Tôi hy vọng mọi người có thể thấy cách Goze tiếp tục sống và đi khắp nơi, khi họ phải chống chọi mưa, gió và tuyết”. Ảnh: Hashimoto Shoko.

Những bức ảnh này là kỷ niệm đẹp của nhiếp ảnh gia về những cuộc phiêu lưu với Goze. Nó cũng khiến ông nhớ lại tấm lòng nồng hậu của dân làng, những người luôn chào đón các nhóm Goze. Ảnh: Hashimoto Shoko.

Theo TRI THỨC TRỰC TUYẾN

Tags: , ,