⠀
Hoa loa kèn và ký ức về tháng Tư xưa cũ
Tháng Tư vừa chạm ngõ, đi qua hàng hoa tươi, ngắm những bông loa kèn trắng muốt tinh khôi, lòng tôi bâng khuâng nhớ về những ký ức xưa cũ.
Ảnh: VOV.
Chẳng biết tự bao giờ, hoa loa kèn được mệnh danh là “sứ giả mùa hè”. Và tháng Tư đến, mùa hạ sang, được đánh dấu bằng những cánh hoa loa kèn tinh khôi và kiêu hãnh xếp ngay ngắn trong giành hoa xuống phố. Loa kèn làm cho ta lắng lại giữa những ồn ã phố phường như thể nếu ta không tinh tế, không nâng niu, sẽ trở nên lạc lõng và lỗi nhịp.
Loa kèn hiện diện bất cứ đâu, là nơi cao nguyên lạnh giá hay đồng bằng lộng gió. Ngay cả nơi bãi biển bập bùng cũng có loài hoa này. Dưới bàn tay nâng niu, chăm sóc của người trồng, hoa loa kèn vẫn nở, đôi khi là vàng óng kiêu sa hoặc đỏ thắm tự hào.
Tháng Tư về, những bông loa kèn khiến tôi nhớ tới người nghệ sĩ thiên tài đã ra đi vào một ngày đầu tháng Tư đầy nắng. Các ca từ mang đậm triết lý nhân sinh sâu sắc cùng với nhịp điệu du dương những tình khúc nhạc Trịnh đã làm run rẩy bao trái tim yêu.
Có người từng nói, thời gian vẫn trôi và dòng đời luôn luôn chảy, ai cũng một lần được sinh ra và cũng chỉ một lần để chết, nhưng những gì thuộc về tình yêu thì trường tồn bất diệt. Và ai đó chỉ thực sự chết đi khi không còn gì trong lòng người khác.
Ảnh: VOV.
Loa kèn trắng gợi cảm giác bồi hồi thương nhớ tới cô bạn thân, người “cuồng” hoa bách hợp vạn lần. Trên tường Facebook của bạn không có gì ngoài hình ảnh những luống hoa, bình hoa bách hợp. Cô ấy nói, thích gọi là bách hợp vì tên của nó gợi sự gắn kết mọi không gian, mang đến sự bình an, sum vầy. Nhưng rồi, cũng từ một chiều tháng Tư, cô ấy vĩnh viễn rời xa chúng tôi, rời xa thế giới này vì tai nạn bất ngờ.
Ngày hôm nay, tôi lại ngồi đây trầm ngâm trước bình hoa loa kèn trắng tinh khôi, thơm nồng nàn. Bất chợt, tôi mỉm cười vì những cảm nhận của bản thân. Mong rằng, tình yêu thương luôn lan tỏa, mong rằng những ngày tháng Tư và những tháng ngày sau đong đầy bình an, cho mình và cho tất cả người thân.
Theo TRÀ ANH / ĐỜI SỐNG & PHÁP LUẬT
Tags: Hoài niệm